Tự sắm sửa nội thất cho người trẻ thế nào là hợp lý?

Nhà – không gian sống. Cái từ sống này, mỗi người muốn một kiểu khác nhau.

Bạn bè của tôi bắt đầu rục rịch cưới xin, mua nhà, nên hỏi tôi xem bố trí như thế nào cho có thẩm mỹ. Thấy cũng vui. Đâm ra tôi lại bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về việc đánh giá một căn hộ như thế nào là ổn. Dù làm trong ngành thiết kế, nhưng lần này, tôi muốn bỏ qua tư duy lối mòn của nghề, những khoa trương mỏi mệt chỉ giải quyết bề nổi. Nếu lột trần cách tiếp cận một căn hộ, một khối hộp, chứa đựng cái sự sống đó của bạn, thì chúng ta cần gì?

Phòng cũ hết hợp đồng nên tôi chuyển vào căn hộ mới, vừa kịp đợt giãn cách xã hội. Đây cũng là lần thứ 7 tôi chuyển nhà trong vòng hai năm về VN, chưa kể lần chuyển về ở với ba mẹ :)). Căn hộ mới này tôi không mua thêm hay thay đổi gì, toàn bộ đồ bê nguyên từ phòng cũ qua. Những đồ đạc cũ này không nhiều, nhưng đã theo tôi từ lúc bắt đầu tự túc cuộc sống. Có một cái bàn gập của Muji, được mua với giá staff discount nhờ thằng bạn Sho làm ở store Sydney, sản xuất từ 2009, bây giờ vẫn còn dùng, chẳng có một vết gỉ. Bọn nó chứng minh được độ bền và tiện lợi cho việc di chuyển, dễ phối không gian, nên tôi không phát sinh nhu cầu mua đồ mới.

Việc bố trí trong nhà cũng như cách tiếp cận vấn đề nói chung, lấy con người và hành vi con người làm trọng. Tôi không thấy vội vã phải mua đồ đạc lấp đầy không gian. Ngột ngạt. Đặc biệt dạo gần đây, phong trào “Nghiện Nhà” khiến mọi thứ như một cuộc chạy đua. Hối hả mua sắm, lấp đầy, để khoe khoang cho kịp bằng người này người nọ. Really? Do you even live?

Chậm lại xíu.
Thời gian sẽ làm cho thói quen cá nhân ở trong nhà bật lên lối mòn sinh hoạt. Bản năng của con người nhìn chung rất mạnh. Việc bạn để đồ ở đâu, thích ngồi đâu làm việc. Thích ngắm cảnh từ chỗ nào trong phòng. Sẽ quyết định cho luồng di chuyển và bố trí của đồ đạc trong không gian. Từ đó, thiết kế nội thất đặt đồ. Không gian đấy sẽ trở nên tự nhiên, vô hình, vô lo vô nghĩ, khiến người ở có cảm giản nhẹ nhõm, thư thả. Nếu có thể, các bạn nên chuẩn bị thiết kế cho căn nhà từ thật lâu, kết bạn với nội thất sư, nói chuyện với họ thật nhiều, đừng ngại. Và đừng bắt đầu bằng việc lên Pinterest hay Instagram. Thử ngồi xuống, nghĩ xem bản thân mình, người ở trong căn hộ này, là người như thế nào, thật thà với những thứ bừa bộn và gớm ghiếc của bản thân. Không gian tốt, có thể phải chiều chuộng cả những điều xấu xí, dở hơi của bạn, cũng như bạn đời vậy.

Không khí và ánh sáng là hai yếu tố quan trọng.  Hướng Đông là hướng tôi thích, đặc biệt là Đông Nam. Hướng này có ánh sáng chan hòa, gió mát cả ngày. Rất dễ chịu khi ở, và phù hợp với dân sáng tạo thích chụp hình quay phim trong nhà. Tôi từng ở một căn hộ nhìn ra hướng chính Bắc, mát mẻ, không có nắng, nhưng cả ngày đều âm u, cảm giác hơi “yểu”. Ngoài ra, điều quan trọng lúc chọn nhà, là phong thủy. Người trẻ ít nặng nề chuyện này, nhưng nên cân nhắc một chút xíu nếu bạn hoặc gia đình câu nệ, không quá quắt là được. Ví như chung chung, bạn hợp hướng nào, còn nếu nó tréo ngoe quá thì thôi, giường đừng đặt ở cửa ra vào là được.

Cách âm cũng là một vấn đề sống còn, hãy thử đóng mở cửa sổ và kiểm tra độ ồn. Chúng ta đặc biệt nhạy cảm hơn về đêm. Có những căn hộ, tôi đến xem vào buổi sáng không nề hà. Tối đến, khi xe công bắt đầu chạy, dù có đóng kín cửa vẫn đau đầu nhức óc. Hãy hỏi hàng xóm nếu có thể, hoặc xem kỹ, post hỏi group Facebook của cư dân ở đó. Nếu có thể tránh được, đừng ở căn hộ hướng ra đường lớn, hãy chọn những block sâu hơn trong khu, hướng về công viên.

Tôi là kiểu người tò mò và hay sưu tầm đồ linh tinh, nên khu vực giá kệ trưng bày đồ lưu niệm và sách rất quan trọng. Còn lại thì từ sofa đến TV đều không cần thiết vì không dùng đến. Cũng đã có một lần tôi trang hoàng phòng khách vô cùng lộng lẫy cho thoả cái nư của một người làm trong nghề bán bàn ghế xa xỉ bấy nay nhưng mà. Sự thật, đi làm hết cả ngày, bạn bè hầu như không có, không bao giờ có khách, tôi có cái tính không thoải mái khi có người bước vào lãnh thổ của mình nên đâm ra chẳng cần đến. Đã thế có rồi lại mất công lau dọn. Thành thử, phòng khách chỉ có cái bàn làm việc và cái giá sách. Ngược lại, kiểu như ba tôi hoặc W, cần một cái sofa chà bá, bọc da, mềm, nằm trên đó coi TV và chơi Xbox cả ngày. Không cần đến giá kệ vì không đọc sách và ghét đi du lịch, lại càng ghét tha đồ lưu niệm về nhà. Một số bé gái tôi biết, nhà toàn là chuồng mèo và đồ ăn mèo, máy dọn c*t mèo. Mèo méo meo mèo meo…. Thầy của tôi, nhà mới thiết kế không có phòng khách luôn. Thế đấy các bạn, nội thất nói chung, là những gì chúng ta cần, chứ không phải những gì xã hội nói chúng ta cần.

Quan điểm nội thất của tôi, là cái gì dùng để đựng, thì nên càng tàng hình càng tốt, vì cái thứ nó đựng, mới là cái hồn, cái chất của mình, chứ không phải nó. Ví dụ như cái giá sách, càng đơn giản càng tốt, thì đồ chưng lên trên đó mới thấy có hình hài, có dấu ấn. Một cái nữa, là modular thì tốt, sẽ tiện cho việc di chuyển nếu đổi chỗ ở, hay tăng nhu cầu sử dụng, có thể thêm bớt tuỳ theo layout. Quan trọng là chân cao để cho con robot hút bụi chui vô được hoặc cái chổi quét được.

Tôi thì ngày nào cũng nhìn đồ nội thất đẹp, tại từ lúc tốt nghiệp ra đã làm cho công ty trade luxury furniture, nhưng để mua thì còn tùy. Thứ nhất, là vì tài chính dặt dẹo. Thứ nữa, dưới 30 tuổi, bạn chưa chắc đã ở nhà nhiều như bạn tưởng. Không những vậy, còn hay thay đổi theo trend, hoặc mỗi khi nhìn thấy cái gì đó mới. Nên thực sự là mua càng ít càng tốt, không cần đầu tư quá nhiều. Cái gì vác về nhà nó cũng thành gánh nặng cả. Quan trọng nhất là ở trong nhà thấy gọn gàng thoải mái là được. Đi mua đồ thấy cảm giác lau dọn bảo dưỡng được nó và gắn bó được dài lâu thì hẵng mua. 

Nhu cầu đổi theo thời gían, độc thân, cưới, có con. Nội thất cần nhất là tiện lợi, thoải mái dùng, nếu bạn thực sự muốn sống với chúng. Và nhớ rằng, bạn sở hữu đồ đạc, chứ không phải điều ngược lại. Nếu chưa đủ khả năng tài chính để mua sắm nội thất, không cần quá cố, thậm chí sưu tầm nội thất lại có thể là một niềm vui tuyệt vời. Không có luật định nào yêu cầu căn nhà phải được sắm sửa cùng một lúc và hoàn hảo cả. Có một cái sức ép vô hình của những người mới chuyển vô nhà mới là mọi thứ phải lộng lẫy đẹp tuyệt ngay lập tức từ đầu. Nhưng mà tại sao không thể lộng lẫy một cách từ từ?. Bạn không phải nhà thầu, hãy dành nhiều thời gian và tình cảm cho không gian sống của bạn, keep that love growing, and flowing.

Previous
Previous

Margaret Zhang

Next
Next

Nghĩ về nhạc của Yann Tiersen.