Ai cũng có thể bị thay thế, kể cả tôi.

Khi giải quyết một vấn đề, mindset tốt nhất nên là, vì sự hiện diện của bản thân ở vị trí hiện tại mà hết mình. Tuy nhiên đối với cuộc sống đi làm bền vững dài lâu, tôi hay nghĩ đến chuyện, lúc mình không hiện diện ở đây, mọi việc vận hành như thế nào.

Lúc ở cùng H, tôi thường không dỗ dành cô ấy khi yếu đuối, mà chỉ nhắc nhở sự thật tàn khốc như thế nào để đối diện. Chị nên tập suy nghĩ đối diện, vì không phải lúc nào em cũng ở đây dỗ dành chị. Tôi muốn cô ấy học được cơ chế phòng vệ cảm xúc càng sớm càng tốt. Phải tự cân bằng được dù tôi hoặc người khác không ở đó dỗ.

Khi nhận công việc mới, dù công ty rất nhỏ, nhưng tôi cũng muốn tổ chức dữ liệu và thống nhất cách làm việc với đồng nghiệp, khỏi phải hỏi nhau những câu không cần thiết. Trong các folder lớn các files được sắp xếp theo kết cấu giống nhau, tải lên và phân loại dữ liệu cũ, lâu lâu rảnh tôi lại dọn dẹp một lần khi đẻ ra nhiều thứ linh tinh lúc làm. Tôi thường nói với các bạn trong phòng thiết kế như thế này, "hãy tổ chức files như thế nào mà lúc em không ở đây, thì mỗi người trong phòng đều có thể tự lấy làm liền được, không gián đoạn kì nghỉ của em".

Tôi là người không quảng giao, ngại giao tiếp, nhưng đã tập chủ động với tất cả mọi người trong công ty, trở thành một người hài hước, vui vẻ. Tôi muốn nhân viên của tôi trở thành bạn bè, không ngại chủ động hỏi tôi ý kiến trong công việc. Và quen tự vận hành dự án. Vì nếu tôi cứ cứng nhắc, thích đánh giá khắt khe như trước, các bạn juniors sẽ ngại chia sẻ vấn đề, khó phát triển và tạo ra kết quả tốt. Tôi tin là công việc hoàn thành tốt khi môi trường thoải mái và định hướng hợp lý. Các bạn quen với cách làm đó, thì nó sẽ trở thành văn hóa, chủ động, tự nuôi dưỡng lẫn nhau trong công việc. Tôi dành khá nhiều thời gian tạo templates, soạn guideline từ branding, in ấn, quy trình, đến tủn mủn như cách sử dụng phần mềm quản trị công việc cho công ty theo cách dễ hiểu hơn nhân viên cs của họ.

Tôi tin vào tự động hóa và thói quen nhàm chán, mặc dù tôi không phải là người máy móc đến thế. Tôi thích tự do và lười. Tự động hóa và thói quen sẽ tiết kiệm thời gian, tâm trí, càng tự động thì tôi càng có nhiều thời gian để tự do, tìm hiểu những thứ mới mẻ. Và không ai, cái gì ở yên một chỗ mãi cả, tốt nhất là xây dựng một hệ thống, một văn hóa, tự vận hành khi không có sự hiện diện của bản thân. Ai cũng có thể bị thay thế, kể cả tôi.

Previous
Previous

FNJI và chiều sâu của cảm xúc qua nội thất.

Next
Next

Hãy viết, dù có thể sai